Sunday, December 7, 2014

CÔ LÁI ĐÒ VÀ THIỀN SƯ

CÔ LÁI ĐÒ VÀ NHÀ SƯ

“Cô” lái đò giờ đây "già yếu" lắm
Cũng thấy lòng sống lại tuổi đôi mươi...
Đò cập bến, cô lái đò thu tiền từng người, và khách cuối cùng là 1 nhà sư, người cô đòi gấp đôi đò phí bình thường. Nhà Sư ngạc nhiên hỏi nguyên do, cô mỉm cười:
- Vì Thầy nhìn em!
Nhà sư nín lặng trả tiền và lên bờ.

Một hôm nhà sư lại qua sông. Lần nầy cô lái đòi tiền gấp ba. Nhà sư hỏi lý do; cô cười, bảo:
- Lần nầy thầy nhìn hình phản chiếu của em dưới nước.
Nhà sư nín lặng trả tiền và bước lên bờ.

Lần khác, khi lên đò, nhà sư nhắm mắt tịnh thiền. Đò cập bến, cô lái đòi gấp năm lần. Nhà sư hỏi vì sao; cô lái đáp:
- Thầy không nhìn, nhưng nghĩ đến em.
Nhà sư trả tiền và lên bờ.

Lần nữa, khi lên đò, nhà sư nhìn thẳng vào mặt cô gái; khi đò cập bến, nhà sư cười hỏi phải trả bao nhiêu; cô lái đáp:
- Em xin đưa Thầy qua sông, không thu tiền.
Thiền sư hỏi lý do, cô lái cười đáp:
- Thầy nhìn em, nhưng chỉ nghĩ đến tiền, chứ không còn nghĩ tới em nữa…
---------
Chuyện đến đó tưởng hết, nhưng vài năm sau, có một Ziệt kiều về thăm “khúc ruột”, và cũng trên con thuyền đó, hai người nhận ra nhau; cô gái vẫn là đò phu, nhưng thầy tu đã lột xác: Đầu trọc đã mọc tóc; áo nâu thay đồ Âu.  Đò đến bến cô gái đòi đò phí gấp 10 lần; bị chất vấn, cô lái trả lời tỉnh weo:
-Ziệt kiều, tiền nhiều, nên gấp “ten” (10).

Xào nấu đồ trên net

No comments:

Post a Comment