CÔNG CHA, NGHĨA ZỢ...
Dù không sinh đẻ ra ta
Nhưng công nuôi dưỡng thật là
lớn lao
Khi ta đau ốm xanh xao
Vợ lo chăm soc hồng hào "phẻ" ngay
Sợ ta đi trật đường rầy
Zợ liền theo dõi kéo ngay về
nhà
Khi ta tán tỉnh ba hoa
Zợ liền "quát nạt" để mà răn
đe
Lời zợ dạy phải lắng nghe
Mai sau "khôn lớn"'mà "phe" mọi người
Nói ra xin hãy chớ cười
Zợ ta ta sợ! Zợ người ...
còn "phia".
...ƠN
THẦY
· Vợ dậy cho ta
tính phục thiện (sẵn sàng nhận lỗi, dù mình không làm gì sai ).
· Vợ dậy cho ta
tính kiên nhẫn, chờ đợi không biết mệt (để vợ sửa soạn đi lễ hay đi sắm đồ).
· Vợ cho ta sức
khỏe (không hút thuốc lá, uống bia, đi chơi khuya với mấy thằng bạn cô hồn).
· Vợ dậy cho ta
sự tế nhị (không bao giờ chê bai, dù cơm khét, canh mặn).
· Vợ dậy cho ta
sự lễ phép (đi thưa, về trình).
· Vợ dậy cho ta
sự rộng lượng (kiếm được bao nhiêu tiền, nạp cho vợ hết)
· Vợ là huấn
luyện viên thể dục tại gia của ta (bắt làm vườn, cắt cỏ, đổ rác, giặt quần áo, lau
dọn nhà cửa, mang vác khi theo nàng shopping).
· Vợ dạy cho ta
tính gọn gàng, trật tự ( chỉ được bày biện đồ đạc riêng của mình trong một góc tủ vợ cho).
· Vợ dạy cho ta
sự công chính (ra đường cứ thẳng một đàng mà đi, không nhìn ngang liếc dọc,
nhất là ở chỗ có nhiều em chân dài).
· Vợ giúp cho ta
trở thành người cha gương mẫu (thay tã, tắm rửa, cho con bú, ru con ngủ..vv..)
· Vợ dạy cho ta
biết giá trị của hai chữ Tự Do (nay không còn nữa).
· Vợ dạy cho ta
biết phấn đấu với nghịch cảnh (muốn chết, nhưng cứ sống chơi).
OAN
GIA
Chiều chiều bìm bịp kêu chiều
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà
thôi
Ban ngày làm việc tả tơi
Ban đêm hầu vợ, phận tôi đêm
trường
Nằm chung thì bảo.....chật
giường
Nằm riêng lại bảo.....tơ
vương con nào
Lãng mạn thì bảo.....tào lao
Đứng đắn lại bảo.....người
sao hửng hờ
Khù khờ thì bảo.....giai tơ
Khôn lanh thì hỏi.....hái mơ
bao lần?
Cả đời cứ mãi phân vân
Tơ lòng con gái biết mần sao
đây.
“QUAN”
GIA
Vợ, từ thiếu nữ hiền lành
Ðến khi xuất giá trở thành..."quan gia"
Vợ là con của người ta
Và ta quen Vợ chẳng qua vì
tình
Có quan thì phải có binh
Nên ta làm... lính hầu tình "quan gia"
Con ta do Vợ sanh ra
Nên ta với Vợ... chẳng bà con
chi
Tại vì hôm Vợ vu quy
Ta lỡ làm... lính hầu đi bên
nàng
Làm lính chứ không... làm
tàng
Tính tình của Vợ phải càng
hiểu hơn
Mỗi khi mà Vợ giận hờn
Áp dụng 'công thức giản
đơn'... làm huề
Muốn Vợ trẻ mãi không già
Lưng ta chắc phải như là...
'parabol'
Lệnh vợ: tuyệt đối phải tuân
Lỡ làm kiếp lính phải luôn
thật thà
Nấu cơm, đi chợ, quét nhà...
Quan gọi thì... dạ , bẩm bà
có ngay
Quan thương quan "thưởng" suốt ngày
Quan ghét... thì sẽ bị đày
khổ sai
Nếu "nẫu" có lỡ chê bai
Ðổ thừa... thương Vợ chứ ai
mà...đần
Bà dậy: phải... học nhiều
lần
Nếu mà hổng thuộc: "chăm" phần "chăm"... thua!!!
BẤT…TẬN
Có Vợ xấu là Bất hạnh
Có Vợ đẹp là Bất an
Có Vợ giỏi là Bất xứng
Có Vợ bé là Bất nhân
Vợ bỏ là Bất lực
Vợ ly dị là Bất cần
Ly dị Vợ là Bất lợi
Ế Vợ là Bất trí
Nuôi không nổi Vợ là Bất tài
Giựt Vợ là Bất lương
Ý Vợ là Bất di Bất dịch
Ao Vợ mặc là Bất luận
Cơm Vợ nấu là Bất kiến
Đồ đạc của Vợ là Bất động sản
Chồng ở nhà Vợ đi làm là
Bất ổn
Chồng đi làm Vợ ở nhà là
Bất tiện
Vợ ghen mà làm thinh là Bất chấp
Vợ chồng bên nhau mãi là
Bất tử
Vợ chồng cãi lộn là Bất hòa
Vợ giận không nói là Bất hợp tác
Vợ chồng giận nhau là án binh
Bất động
Vợ chồng đánh nhau là Bất phân thắng bại
Vợ không cho lại gần là Bất thường
Vợ giận đi ngủ riêng là thể
hiện sự Bất hợp tác
Vợ không cho ngủ chung là
Bất mãn
Vợ bắt được quả tang (với ẻm)
là Thiên Bất dung tha
Bị Vợ đánh mà không khai có
bồ là Bất khuất
Bị Vợ chửi mà làm thinh là
Bất bạo động
Em gái của Vợ là Bất khả xâm phạm
Khen người đẹp trước mặt Vợ
là Bất tiện
Léng phéng mà Vợ bỏ qua chỉ
Bất quá tam
Lời Vợ dạy luôn luôn là Bất biến
Vì Vợ mà bỏ bạn là Bất tin
Vì bạn không thương vợ là
Bất công
Vì Vợ mà bỏ cha là Bất hiếu
Vì cha mà phụ Vợ là Bất nghĩa
Vì tiền mà xem thường cha Vợ
là Bất kính
Lương đưa hết cho Vợ là luật
Bất thành văn
Tiền đưa Vợ với tiền vợ chi
là Bất đẳng thức
Nói chung, lấy Vợ là chuyện
Bất đắc dĩ,
Nhưng lại là chuyện Bất khả kháng.
No comments:
Post a Comment