TỬ SINH CA
TRẦN YÊN THẢO
1.
Chân hoang mất dấu
cội nguồn
hốt trông diện mạo
trùng trùng nếp nhăn
đâu bằng dứt tuyệt
băn khoăn
bỏ gậy thúc đất bỏ
khăn gieo cầu.
2.
Nước trong dòng
đục lẫn vào
gương trong hiển
lộ mái đầu tuyết sương
ba hoa về với đạo
thường
kẻ câm lặng mới là
phường mưu toan.
3.
Bèo duyên mấy kiếp
lạc bờ
gậy tre bình bát
nương nhờ thập phương
ngựa về tháo bỏ
yên cương
trên mê lộ hãy còn
vương lụy phiền.
4.
Thoáng trong đêm
rất mịt mờ
ánh đèn tả ngạn
còn chờ giao lưu
vành môi hiện nét
vô ưu
mấy mùa kiếp nạn
đã cưu mang nhiều.
5.
Thủy chung mượn
đất làm giày
mượn trời làm nón
miệt mài rong chơi.
Thủy chung trời
đẹp tuyệt vời
hình như giông tố
sợ người lang thang.
6.
Rừng chiều mất lối
qua truông
hành nhân ngơ ngác
tứ phương mịt mùng
không sao định
hướng qua rừng
ta ngồi vỗ trán
chờ vầng thái dương.
7.
Ngang cung lỗi mấy
nhịp đàn
từ trong tao ngộ
ẩn tàng tiễn đưa
nặng tình với núi
sông xưa
hóa bao nhiêu kiếp
còn chưa vẹn tình.
8.
Phất tay gieo hạt
vô tình
hoang vu cội rễ
không mình không ta
cây thầm lặng mấy
xuân qua
sớm nay chợt nở
đóa hoa vô tình.
9.
Trải đời bất kể
gai chông
thịnh suy chưa tỏ
hưng vong chưa tường
trăm sông xé nát
mạch nguồn
đợi mưa chỉ thấy
chuồn chuồn bay cao.
10.
Trót vương bận
chút hình hài
lâm phàm mấy bận
dài dài thị phi
đã không màng tới
sinh ly
sao còn tách bạch
đường đi lối về.
11.
Phớt qua mỗi độ
phân kỳ
không lo gần đất
ngại gì trời xa
hít vào chưa kịp
thở ra
ngay trong chớp
mắt đã qua một đời.
12.
Sá gì đường núi
cheo leo
ta lê gót tục lần
theo dấu người
hốt nhiên ghềnh
thác đây rồi
chờ nghe tiếng
nước vọng lời thiên thu.
13.
Phôi pha tháng lụn
năm tàn
thất lạc nhau đã
mấy ngàn năm qua
khi nhìn lại xác
thân ta
từ vô lượng kiếp
nay ta lại về.
14.
Bờ sinh tử trót
hẹn hò
kẻ chơi phương bắc
người chờ cõi nam
đường về trần rất
xa xăm
mấy phen trở lại
biệt tăm dáng người.
15.
Lê la áo rách giày
mòn
tới đây lụy những
mối hờn con con
khi về rủ áo đầu
non
ngoảnh trông dưới
núi phấn son dập dìu.
16.
Lẫn trong vận hội
xế tàn
tiếng hờn đứt nối
như gần như xa
dọn đường về lại
đất ta
ngàn năm ma cũ oán ma bây giờ.
17.
Long đong mấy bận
nổi chìm
hết ham bước tới
chẳng hiềm bước lui
đâu cần bôn tẩu
ngược xuôi
ngồi đây chơi hết
cuộc vui buồn buồn.
18.
Tình trần đâu dễ
phân ly
ngại gì ánh mắt
tiếc chi lời chào
không phụ ước,
chẳng mong cầu
gương đâu giữ
bóng, bóng nào tìm gương.
19.
Chập chờn đâu đó
tiền thân
đường tơ kẽ tóc
tuy gần hóa xa
thoạt ngờ viễn
khách đi qua
hay đâu hoa trước
là hoa bây giờ.
20.
Một thời phản bội
máu xương
đem thân quán trọ
làm vương quốc mình
mãi mê bắt bóng
lộng hình
chợt khi tỉnh ngộ
thấy mình như xưa.
21.
Phụ phàng đâu phải
chơi ngông
đóa hoa vô sắc nở
trong vườn trần
dẫm lên hoa chớ
ngại ngần
hoa vô sắc cũng
đâu bằng vô hoa.
22.
Phí công vượt núi
băng ngàn
ngồi chưa ấm chiếu
vội vàng bỏ đi.
Rạch ròi từng sợi
lông mi
cũng chưa thấu
được lẽ nghi ngờ này.
23.
Tử sinh thuyền đã
ghé bờ
hành nhân nấn ná
còn chờ tiễn đưa
huyền cầm trỗi lại
cung xưa
lão chài nhớ biển
còn chưa kịp về.
24.
Vẫy tay trước lúc
qua đò
vô duyên đời trước
hẹn hò mai sau
khi về đâu đã thấy
nhau
người còn ẩn dạng
phía sau mộ người.
25.
Tôi rao bán tự
thuở giờ
bán con sóng lạ
cho bờ bến quen
bán từng trang
sách không tên
thần linh từ đó
cũng quên miếu thờ.
26.
Đem thân vào chốn
tư nghì
lạc trong chữ
nghĩa lấy gì dụng tâm.
Tấc lòng trong
suốt như băng
tổ sư vất sách
thầy tăng bỏ chùa.
27.
Chiều nghiêng bên cụm tre già
phất phơ trước gió một tà áo nâu
nối đời ruộng cả ao sâu
cánh chim phiêu bạt từ lâu chưa về.
28.
Ẩn tàng dưới lớp
áo tu
một đời khổ hạnh
công phu chưa thành
con chim sâu nhỏ
đầu cành
hót đôi ba tiếng
mà thành cơ duyên.
29.
Núi mòn sông cũng
cạn theo
mặt trăng thiên cổ
còn treo đầu gành
con sâu cái kiến
xây thành
hồn sông phách núi
cũng đành bó tay.
30.
Mất còn có cũng
như không
nên chi trời đất
uổng công hẹn hò
từ vô lượng kiếp
đến giờ
vượt sinh tử cũng
tới bờ tử sinh.
No comments:
Post a Comment