Ví dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắt lẻo gập ghình khó đi
Khó đi mẹ dắt con đi
Con đi trường học mẹ đi trường đời (*)
Mẹ tiễn con qua mấy nhịp cầu
Chập chùng sông nước biết về đâu
Cầu xuôi hai lối người đâu tá!
Một cuộc trăm năm vạn nhịp sầu
Nhớ xưa đã có những chiếc cầu
Nối liền hai bờ vực sông sâu
Đưa em đi học ngày hai buổi
Đến lớp ê a buổi học đầu
Những chiếc cầu tre nối xóm làng
Trao tình điệu hát vọng mênh mang
Em qua cầu bắc về xóm dưới
Anh đứng trên đê đợi nắng vàng
Cầu gỗ đưa cha tới ruộng đồng
Dạt dào hương lúa tỏa mênh mông
Bờ ao sen trổ hương thơm ngát
Hai cánh đồng chung một dòng sông
Cầu đón mẹ sang phiên chợ làng
Chia mùa hoa trái buổi xuân sang
Lòng vui nhịp bước rung quang gánh
Tóc mẹ thoảng mùi hương ngọc lan
Cầu tiễn chị sang sông lấy chồng
Chiều chiều mơ bến cũ dòng sông
Nhớ người quên những lời thề ước
Duyên nợ trầu cau nhạt má hồng
Những chiếc cầu đẹp tựa ca dao
Như tranh đồng nội tỏa nắng đào
Đã nỡ mang đi trăng mười sáu
Để có một người đứng trông sao…
***
Cầu xưa chia cách bờ sông Gianh
Một thời Trịnh Nguyễn cuộc phân tranh
Cây cỏ đôi bờ xao xác lá
Máu xương dân Việt vui sao đành
Chiếc cầu bắc qua dòng sử xanh
Quang Trung đại thắng lũ giặc Thanh
Nước cầu sông Nhị loang đầy máu
Xác giặc ngàn đời còn hôi tanh
Quên làm sao được cầu Hiền Lương
Chia đôi đất nước hận đau thương
Đôi bờ Bến Hải vương dòng lệ
Non nước phân ly mấy đoạn trường
Ai đã phá đi những nhịp cầu
Sáu vài mười hai nhịp nơi đâu
Tràng Tiền vắng bóng em ngày đó
Giọt lệ trùng trùng mãi ngàn sau
Ký ức mênh mang những chiếc cầu
Bao giờ cầu nối về quê cũ
Hẹn giữa Sài Gòn ta gặp nhau .
Phạm Hoàng Đông Phố
(Hoàng Kim Châu)
Texas Mùa Đông
2015
(**) Ca dao Miền Nam
No comments:
Post a Comment