Cái kim sợi chỉ,
Đảng không tơ hào.
Hôm nay ma quỉ ập
vào
Cái kim để lại,
bạc vàng cào đi.
Dân khờ trố mắt
xầm xì:
Hôm tê giải phóng,
bửa ni côn đồ
Đảng rằng: "Đảng
có dối chi,
Vàng bạc quý giá,
báu gì kim may"
Luôn luôn hãy nhớ
câu này:
Cướp đêm là giặc,
cướp ngày là quan.
Ngày đi: Ðảng gọi Việt
gian
Ngày về: Ðảng lại
chuyển sang Việt kiều
Chưa đi: phản động
trăm chiều
Ði rồi: thành khúc
ruột yêu ngàn trùng
Trốn đi: Ðảng bắt
đến cùng
Trở về: mời gọi, săn
lùng Đô la
Việt Minh, Việt
Cộng, Việt kiều
Trong ba Việt ấy,
Đảng yêu Việt nào
Việt Minh tuổi đã
khá cao
Việt Cộng ốm yếu
xanh xao gầy mòn
Việt Kiều tuổi hãy
còn non
Đảng yêu, Đảng quý
như con đầu lòng
Ngày xưa: chửi Mỹ
hơn người
Ngày nay: nịnh Mỹ hơn
mười lần xưa
Ngày xưa: đánh Mỹ
không chừa
Ngày nay: con cái
lại lùa sang đây
Ngày xưa: Mỹ xấu,
Ðảng hay
Ngày nay: Ðảng
ngửa hai tay xin tiền!
Hồ tặc chết phải
giờ trùng
Nên bầy con cháu
dở khùng dở điên
Người tỉnh thì đã
vượt biên
Những thằng ở lại
nửa điên nửa khùng.
Rắn đâu có đẻ ra Rồng
Mặt Trận Giải
Phóng là dòng cộng nô
Cú đâu có đẻ ra gà
Mặt Trận Giải
Phóng chỉ là cộng nô
Phong lan, phong
chức, phong bì
Trong ba thứ ấy,
thứ gì quý hơn?
Phong lan ngắm mãi
cũng buồn
Phong chức thì
phải cúi luồn vào ra
Chỉ còn cái phong
thứ ba
Mở ra thơm nức, cả
nhà cùng vui.
Thank cha, thank
mẹ, thank gì ?
Hễ có phong bì thì
nó thank you
Thi đua làm việc
bằng hai
Để cho cán bộ mua
đài, mua xe
Thi đua làm việc
bằng ba
Để cho cán bộ xây
nhà gấp đôi
Công nhân, vợ ốm,
con côi
Lãnh đạo nhà gác,
xe hơi bộn bề
Bao giờ cho hết
trò hề?
Lương chồng, lương
vợ, lương con
Đi ba buổi chợ chỉ
còn lương tâm
Lương tâm đem chặt
ra hầm
Với rau muống luộc
khen thầm là ngon.
Trăm năm bia đá
cũng mòn
Bia chai cũng vỡ,
chỉ còn bia ôm.
Thầy giáo, lương
lãnh ba đồng
Làm sao sống nổi
mà không đi thồ
Nhiều thầy phải
đạp xích lô
Làm sao xây dựng
tiền đồ học sinh?
Cô giáo phải bán
bia ôm
Ôm phải học trò,
ăn nói sao đây?
Dân đói mà đảng
thì no
Sức đâu ủng hộ,
hoan hô suốt ngày
Đảng béo mà dân
thì gầy
Độn bắp, độn sắn
biết ngày nào thôi?
Nhân dân thì chẳng
cần lo
Nhà nước lo sẵn bo
bo mỗi ngày
Hãy chăm tay cấy
tay cầy
Nhịn ăn nhịn mặc
chờ ngày vinh quang
Nhà ai giàu bằng
nhà cán bộ?
Hộ nào sang bằng
hộ đảng viên?
Dân tình thất đảo bát
điên
Đảng viên mặc sức
vung tiền vui chơi.
Ai về qua tỉnh Nam
Hà
Xem lũ đầy tớ xây
nhà bê tông.
Tớ ơi, mày có biết
không?
Chúng ông làm chủ
mà không bằng mày!
Một thằng lên vũ
trụ (Phạm Tuân)
Trăm thằng đi Mút
Cu (Moscow)
Nghìn thằng chè
chén lu bù
Để dân chịu đói
thò cu ra ngoài
Nhân dân thiếu gạo
thiếu mì
Mầy vào vũ trụ làm
gì hở Tuân?
Ai lên vũ trụ thì
lên
Còn tôi ở lại ghi
tên mua mì
Bắt trồng mà chẳng
thu mua
Tại sao đảng nỡ
dối lừa nhân dân?
Tiền cầy, tiền
giống, tiền phân
Một trăm thứ thuế
đổ thân gầy gò
Dân đói mà đảng
thì no
Kêu trời, kêu đất,
kêu Hồ Lưu Manh
Trồng mía, trồng
ớt, trồng hành
Vì nghe lời đảng
mà thành bể niêu
Trồng tiêu rồi lại
trồng điều
Vì nghe lời đảng
mà niêu tan tành
Tiếc thay cây quế
còn soan
Để cho đám mọi Đài
Loan nó trèo
Tìm em như thể tìm
chim
Chim bay biển Bắc,
anh tìm biển Đông
Tìm chi cho phải
mất công
Đài Loan, Hàn Quốc
em dông mất rồi.
Ngày xưa đại tướng
cầm quân
Ngay nay đại tướng
cầm quần chị em
Vẻ vang thay lãnh
tụ ta
Đem dân xuất khẩu
bán ra nước ngoài
Ðảng ta ân đức bao
la
Làm cụ thằng đểu,
làm cha thằng lừa
Bác Hồ thuở nhỏ
bồi Tây
Đến già Bác lại đu
giây Nga Tàu.
Bác Mao chẳng ở đâu xa,
Bác Hồ ta đó chính là Bác Mao.
Thương thay thủ
tướng Võ Văn
Kiệt sức, kiệt lực
chết lăn giữa giường!
Chị em du kích
giỏi thay
Bắn máy bay Mỹ rớt
ngay cửa mình
Thương nhớ bác Hồ
Chí Minh
Dán hình bác trước
cửa mình... khỏi quên
Rằng nghe một
chuyện đứng tim
Ngoại trưởng
Nguyễn Mạnh Cầm chim thằng Tầu
Hôm qua còn sống
sờ sờ
Mà nay bác đã cứng
đơ cái mình
Vào thăm lăng bác
âm u
Các chị bộ đội ngả
mu ra chào!
Nghe tin đồng chí
Võ Văn
Kiệt quệ cổ võ xin
ăn láng giềng.
Đồng chí tham quan
Tân Gia
Ba chân kiềng gẫy,
ối Nga, ối Tầu!
Đỗ Mười ở lại càu
nhàu,
Kiềng ba chân gẫy,
ối Tầu, ối Nga!
Bác Hồ sống rất
thanh đàm
Heo gà dâng đến
bác làm sạch trơn!
Đỗ Mười đấm ngực
kêu trời
Lênin ngã xuống
không lời trối trăn.
Ngày xưa giặc Pháp
mộ phu
Ngày nay đảng bán
dân ngu lấy tiền
Đảng ta là đảng
cầm quyền
Đảng bán ruộng đất
lấy tiền đảng tiêu
Chưa đi, chưa biết
Sài Gòn
Đi rồi, trong túi
chẳng còn đồng xu
Đêm nằm, ngẩm lại
thấy ngu.
Thằng cha ăn ít
thằng cu ăn nhiều
Mất mùa là bởi
thiên tai
Được mùa, là bởi
thiên tài đảng ta
Liên bang Xô Viết
vỡ rồi
Văng Linh, văng
Kiệt, Đỗ Mười văng luôn
Trách ai sinh thứ
họ Hồ
Để cho cả nước như
đồ vất đi!
Ở với Hồ Chí Minh
Cây đinh phải đăng
ký
Trái bí cũng sắp
hàng
Khoai lang cần tem
phiếu
Thuốc điếu phải
mua bông
Lấy chồng nên cai
đẻ
Bán lẻ chạy công
an
Lang thang đi cải
tạo
Hết gạo ăn bo bo
Học trò không có
tập
Độc Lập với Tự Do
Nằm co mà Hạnh
Phúc!
Mang danh Dân Chủ
Cộng Hòa
Đi ra khỏi tỉnh
phải qua cửa quyền
Xuất trình giấy
phép liên miên
Chứng từ thị thực
ở miền nào qua
Trăm năm trong cõi
người ta
Ở đâu cũng được đi
ra đi vào
Xa xôi như xứ Bồ
Đào
Người ta cũng được
đi vào đi ra
Đen đủi như Ăng Gô
La
Người ta cũng được
đi ra đi vào
Chậm tiến như ở
nước Lào
Người ta cũng được
đi vào đi ra
Chỉ riêng có ở
nước ta
Người ta không
được đi ra đi vào
Ngày xưa chống Mỹ
chống Tây
Ngày nay chống gậy
ăn mày áo cơm.
(Còn tiếp)
No comments:
Post a Comment