Friday, September 11, 2015

SỐ ĐÀO HOA


Chiện kể rằng có một chú cún kiếm được miếng thịt to, nhởn nhơ tha mồi chạy. Lúc qua cầu nhìn xuống, thấy hình bóng của miếng thịt phản chiếu dưới nước còn to hơn miếng thịt đang ngậm trong miệng, nó lao ngay xuống nước. Kết quả mồi mất và bóng cũng tan; cún đành trơ mõm.  Dân gian gọi là “thả mồi bắt bóng”.

Liền ông, nói chung (xin lỗi), cũng giống như chú cún nói trên, được voi, đòi... Hai Bà Trưng; kết quả là “lắm mối tối nằm không”.

Dường như "lăng quăng" là bản tính của liền ông. Lăng quăng ở đây có nghĩa là yêu hết cô này đến cô khác, hoặc yêu nhiều cô cùng lúc: “Con rô cũng tiếc mà con diếc cũng thèm”. Những liền ông như thế dân gian gọi là “trăng hoa”,  nhưng mấy ông, đặc biệt là mấy khứa lão,  thì “khiêm tốn” tự nhận là mình có “số đào hoa!”

Lẽ ra, hoa phải dành cho liền bà; nhưng thực tế, liền ông hay được giới thiệu kèm theo chữ "hoa", như: ba hoa, hào hoa, đào hoa, thăng hoa, và thậm chí là trăng hoa. Trăng hoa dùng để chỉ liền ông lẳng lơ, không có tình cảm lâu dài với ai; thay đào như thay áo.



 “Trăng hoa” dùng để chỉ tính xấu của liền ông; còn “đào hoa” dùng để chỉ... may mắn của họ.  Đàn ông thường tự nhận là mình may mắn, chứ không bao giờ coi đó là....đồ zổm.
Và sau đây là tâm sự của một chàng “ĐÀO HOA” (thích ĐÀO MỎ, nhưng cuối cùng phải....ĐÀO MẢ):



Hôm qua đi chơi với Thư  

Tối về mới biết tương tư em Hồng  

Tiếc thay Hương đã có chồng  

Còn Tuyết tay bế tay bồng hai con   

Cầm phone định gọi cho Loan  

Mới quay một số thì Đoan đến tìm  

Nhớ hôm dạo mát ôm Bình  

Thấy Nga xinh đẹp thình lình muốn hôn   

Dáng Thu làm anh hết hồn  

Xuân cười e thẹn nghe xôn xao lòng  

Nắng hạ đi với em Bông  

Ôm Đào ngủ suốt mùa đông lạnh dài   

Nhớ Dung trong chiếc áo dài  

Thương Vân bởi dáng trang đài liêu trai   

Yêu Nhung vì đôi mắt nai  

Riêng Thùy có mái tóc dài khó quên   

Yến Nhi thì mới biết tên  

Bích Ngọc nũng nịu làm duyên trao tình  

Thư Mai gởi tặng tấm hình  

Email Trinh bảo nhớ mình Hạnh thôi


Bên Loan ngồi ngắm sao trời

Nhìn trăng nhớ Liễu một thời mê Ngân  

Mây bay chợt nhớ đến Hân  

Nghe dòng suối chảy tiếc thầm em Hoa   

Thúy Ái tiếng đồn gần xa  

Mi thì diễm lệ riêng hát hay  

Thanh Trúc ngã trong vòng tay  
Phượng buồn rũ rượi Châu dài tuôn rơi   

Lấy vợ mẹ bảo chọn Tươi  

Còn Bố thì thích cô Mười bún riêu  

Huệ được bà nội mến yêu  

Ông nội nói Thúy sanh nhiều cháu con   

Lấy Soan ngoại tặng hột xoàn  

Ông ngoại nghĩ Lệ chu toàn ngoài trong  

Đính hôn với Doanh bên sông   

Còn in thiệp cưới thì lồng tên Thoa 
Đúng là mình số...đào hoa

Nhưng sao giờ vẫn không ma nào thèm. 


















Đồ chết bầm!

No comments:

Post a Comment